Người đàn ông ở Tây Ninh trong lúc vào rẫy cố đuổi bắt con rắn hổ mang đã rắn bị cắn trúng đùi phải. Biết là rắn độc, người này đã ôm nguyên con rắn đến bệnh viện.
Ngày 19/8, anh Phan Văn Tâm (38 tuổi, ngụ huyện Tân Châu, tỉnh Tây Ninh) bị rắn hổ mang chúa cắn. Khi nhập viện, anh Tâm còn giữ chặt con rắn còn sống, dài gần 3 m, nặng gần 5 kg quấn quanh khuỷu tay.
Nhiều người tuy thương, nhưng không giấu nổi sự ngạc nhiên, lấy làm lạ vì sao anh Tâm lại mang cả con rắn vào bệnh viện. Số khác, không biết vô tình hay cố ý nhưng lại để lại bình luận khiếm nhã: “Muốn nổi tiếng hay sao mà làm màu thế?”.
Trước những hoài nghi của người dùng mạng xã hội, chị Phan Thị Hồng – chị gái của anh Tâm kể lại sự tình: “Nó có biết mạng xã hội đâu mà nói muốn nổi tiếng, vì miếng cơm manh áo cả thôi cô ơi“, chị Hồng bắt đầu rớm nước mắt.
Ngày 19/8, anh Phan Văn Tâm (38 tuổi, ngụ xã Tân Hưng, huyện Tân Châu), người đem cả con rắn hổ mang cắn mình đến bệnh viện được chuyển viện từ Tây Ninh lên Bệnh viện Chợ Rẫy TPHCM điều trị, hiện đã qua cơn nguy kịch.
Khi nghe tin chồng bị rắn độc cắn phải chuyển đến bệnh viện Chợ Rẫy trong tình trạng hôn mê sâu, chị Tuổi vợ anh Tâm rụng rời tay chân.
Vì tiếc con rắn lớn, anh Tâm cố đuổi bắt rắn dữ để rồi bị con vật cắn trúng người. Chăm sóc chồng tại bệnh viện, người vợ trẻ khóc cạn nước mắt khi nghĩ đến chồng đang trong cơn thập tử nhất sinh.
Ngồi bó gối trên dãy ghế đá trong khuôn viên bệnh viện Chợ Rẫy, chị Bùi Thị Ngọc Tuổi (SN 1992, ngụ ấp Phước Lợi 1, xã Suối Đá, huyện Dương Minh Châu, tỉnh Tây Ninh) luôn giật bắn mình mỗi khi loa bệnh viện gọi tên người nhà vào thăm bệnh. Chồng chị, anh Phan Văn Tâm (SN 1982, ngụ cùng địa phương) vẫn đang giành giật sự sống tại khoa Bệnh nhiệt đới, bệnh viện Chợ Rẫy sau khi bị con rắn hổ mang chúa cắn.
Chị Ngọc Tuổi cho biết, cũng vì miếng cơm manh áo mà anh Tâm bị con rắn dữ cắn dẫn đến nguy kịch.
Chị Tuổi nói: “Sáng 19/8, chồng tôi chở theo hai con đi thăm bẫy rắn. Lúc này, đứa con trai 9 tuổi của tôi phát hiện chiếc bẫy có một con rắn lớn. Cháu chạy ra nói với chồng tôi: “Con rắn lớn dữ lắm ba ơi. Thấy con, nó phùng mang kêu phì phì trông rất sợ”. Thấy vậy, chồng tôi đến xem và định bắt con rắn.
Thấy con rắn hung dữ quá, con tôi kêu khóc, ngăn cản không cho chồng tôi bắt”.
“Thế nhưng, chồng tôi vẫn lao đến bắt. Không may, anh bị con rắn cắn trúng vào đùi. Bất chấp đau đớn, anh cố nắm chặt lấy đầu con rắn rồi nhờ người xung quanh lấy dây buộc đùi lại để chất độc không chạy vào người. Sau đó, anh và các con ra đường bắt xe, xin một anh chạy xe ô tô đi ngang qua chở lên bệnh viện Đa khoa tỉnh Tây Ninh cấp cứu. Lúc trên xe và khi vào bệnh viện, anh vẫn nắm chặt đầu con rắn, mặc cho nó quấn chặt tay mình. Tại bệnh viện, khi các bác sĩ khống chế được con rắn cũng là lúc chồng tôi gục xuống, bất tỉnh”, chị Ngọc Tuổi kể thêm.
Cũng theo chị, trước đây, anh Phan Văn Tâm chưa từng hành nghề bắt rắn và không có kinh nghiệm gì trong công việc đầy rủi ro này. Tuy nhiên, do cuộc sống khó khăn, anh đành đặt bẫy bắt rắn để có tiền lo cho hai con nhỏ.
“Lúc anh ấy định bắt con rắn, con trai tôi cứ khóc nói: “Ba ơi chạy đi, đừng bắt nữa con sợ lắm. Nhưng vì không biết có loại rắn nằm trong sách đỏ, nên anh ấy vẫn bắt”.
Nếu cuộc sống không khốn khó, chồng tôi đã không phải nằm viện trong tình trạng thập tử nhất sinh như bây giờ”. Chị Tuổi buồn rầu nói.
Chị kể, thời điểm nghe tin chồng bị rắn độc cắn phải chuyển đến bệnh viện Chợ Rẫy trong tình trạng hôn mê sâu, chị rụng rời tay chân. Thời khắc ấy vô số nỗi lo, sợ hãi ùa về khiến chị muốn ngã quỵ.
Chị nói: “Thời gian gần đây, chồng tôi liên tục gặp tai nạn. Vừa rồi, anh bị tai nạn giao thông phải nhập viện điều trị. Anh ấy cũng vừa đi mổ cái chân đau sau vụ tai nạn trước đó. Sau khi mổ xong, chân chồng tôi yếu hẳn. Anh không còn làm việc nặng được nên không ai thuê nữa. Cuộc sống đã khốn khó giờ càng vất vả hơn.
Không ai thuê, biết xung quanh nhà có nhiều rắn, anh nghĩ cách đi bắt kiếm tiền chạy ăn từng bữa”.
Theo lời chị, gia đình chị không có đất sản xuất. Cuộc sống của anh chị và các con chỉ trông chờ vào công việc làm thuê của hai vợ chồng. Trước khi gặp tai nạn giao thông, anh Tâm nhận làm thuê cho các chủ vườn trồng mãng cầu như xịt thuốc trừ sâu, cắt hoa, tỉa cành…
Hết mùa mãng cầu, nếu có ai gọi, anh đi theo phụ hồ. Không ai thuê mướn, anh xách chiếc xe máy cà tàng ra đường chạy xe ôm. Anh luôn tất bật, không chút nghỉ ngơi nhưng cái khổ vẫn chẳng buông tha.
Trong khi đó, chị Ngọc Tuổi cũng chẳng mấy khá hơn. Không có nghề nghiệp ổn định, ai thuê mướn gì chị làm nấy. Hết cắt cỏ thuê, chị lại đi chăm mãng cầu cho chủ vườn. Cuộc sống mưu sinh khốn khó khiến chị già nua hơn rất nhiều so với cái tuổi 28 của mình.
Chị nói: “Gia đình chồng tôi cũng không mấy khá giả. Đông anh em nhưng bên chồng tôi ai cũng khó khăn nên không thể đỡ đần nhau. Ngày anh nhập viện, bác sĩ nói anh chỉ còn 20% cơ hội sống tôi như chết lặng. Hai đứa con của tôi còn nhỏ quá. Không có chồng, một mình tôi biết xoay sở thế nào để lo cho chúng.
Hai ngày qua, tôi không tài nào chợp mắt được. Tôi lo những điều xấu nhất xảy đến với chồng. Dù biết sẽ phải gánh thêm nhiều số nợ nữa nhưng tôi vẫn cầu mong cho chồng tôi vượt qua cơn nguy kịch”.
Cư dân mạng ấn tượng mạnh với hình ảnh anh Tâm giữ chặt con rắn khi vào viện, đến lúc nguy kịch vào cấp cứu anh còn nói: “Bác sĩ ơi, giữ giùm con rắn!”
Câu chuyện bắt rắn của Anh, vô tình bật lên nhiều câu chuyện đằng sau đó mà bức tranh xã hội VN đang tồn tại, hay đó là một tấn bi kịch ở trong xã hội VN, nơi được gọi là thiên đường. Một người Cha bất chấp sự nguy hiểm tới tính mạng để cố vớt chén cơm cho gia đình trong cuộc sống khó khăn thật đáng quý. Điều mà thôi thúc anh phải giữ chặt nó là vì mong con của Anh được tới trường.
Câu chuyện xúc động là thế mà sao cay đăng thế! Tại sao lại phải liều mình bằng tính mạng để cho con tới trường học? Cựu tù nhân lương tâm Phạm Minh Vũ có bài bình luận về sự việc đang xôn xao dư luận.
Theo bảng dự toán ngân sách Trung ương năm 2019 (Nghị quyết số 73/2018/QH14) thì tổng thu ngân sách Trung Ương là 810.099 tỷ đồng. Thế nhưng chi cho Bộ Công An đến 82.348 tỷ đồng, chiếm hơn 10% tổng thu.
Được biết cũng trong năm 2019 chính phủ chi cho Bộ Y tế chỉ có 14.816 tỷ, và chi cho bộ Giáo dục chỉ có 7.661 tỷ. Tính ra chi riêng cho Bộ Công An gấp gần 4 lần số tiền chi cho y tế và giáo dục cộng lại. Và chưa kể Nhân dân đóng thuế nuôi các hội đoàn thể của đảng hơn 45 ngàn tỷ chỉ để làm cảnh, chứ không hề thiết thực cho Nhân dân. Một đám hội đoàn lập ra như lũ ký sinh trùng không hơn không kém, không giúp gì cho dân cho nước nhà mà ăn ngân sách vô cùng khủng khiếp.
Giá như: giảm ngân sách chi cho công an, lực lượng chỉ hành dân, hạch hoẹ và cướp của dân thì hay biết mấy.
Giá như: Y tế và Giáo dục được Ngân sách chi nhiều hơn, lúc đó bệnh viện sẽ tốt hơn, nhiều giường hơn, phương tiện hiện đại, đội ngũ y tế giỏi hơn. Lúc đó học sinh không phải đóng học phí, Cha mẹ các em sẽ không phải mạo hiểm bắt rắn vì để các em biết cái chữ.
Giá như: chính phủ giải tán các hội đoàn đảng như lũ ký sinh trùng kia, để lấy ngân sách lo cho giáo dục cho y tế thì trường học đâu bắt học sinh đi học thêm, ai không học thêm thì bị dòm ngó, khó dễ.
Bệnh viện đâu có cảnh bác sỹ trọng người có tiền vì quà cáp nhiều, ngó lơ người nghèo khổ?
Giá như và giá như….!
Đây là một bi kịch lớn trong xã hội VN, Người dân liều mạng sống chỉ để lo cho con tiền học phí. Còn thẻ Golf cho các quan vài tỷ đồng một người, một cú đánh Golf thôi mà chặn bao học sinh thôi tới trường? Dân thường họ phải sống cuộc sống khốn khổ tột cùng, học phí còn không có mà đóng, còn con của các quan thì đua nhau mua nhà, mua siêu xe ở trời tây và học ở xứ tư bản, nơi mà chế độ tuyên truyền là xứ giãy chết kêu gọi dân đừng qua đó, chỉ để con quan qua.
Nếu một chính phủ tự nhận mình là chính phủ tốt, một đảng lãnh đạo tự nhận mình là đạo đức thì có xấu hỗ với những gì đang xảy ra ở đất nước này, từng ngày, từng giờ. Có thấy đểu cáng, có thấy cái bịp bợm không khi để dân phải lao vào bắt rắn cực độc để đóng học phí cho con. Chính phủ tốt cái gì? đạo đức ở đâu?” ông Phạm Minh Vũ đưa ra câu hỏi.
Chị Bùi Thị Ngọc Tuổi, 28 tuổi, vợ anh Tâm cho biết, hiện tay chân của chồng đã cử động được. Tuy nhiên, ngực vẫn còn sưng, bác sĩ chưa cho vào gặp trực tiếp.
“Khi sự việc xảy ra tôi đang đi làm nên không biết. Rất may được một bác tài xế tốt bụng chở đến bệnh viện kịp thời“- chị Tuổi nói.
Lý do anh Tâm dù bị rắn cắn nhưng vẫn cố ôm cả con rắn đến bệnh viện được chị Tuổi cho rằng, do chồng mình sợ thả ra thì con rắn sẽ cắn thêm người khác, hơn nữa mang đến bệnh viện để bác sĩ biết mà điều trị.
Kể lại vụ việc đưa anh Phan Văn Tâm đi cấp cứu, tài xế Nguyễn Văn Then (38 tuổi, ngụ Bình Chánh, TPHCM) chia sẻ, ngày 19.8, anh chở khách lên núi Bà Đen (Tây Ninh) đi du lịch. Khi gần tới thì bị lạc đường ở đoạn qua xã Suối Đá, huyện Dương Minh Châu, tỉnh Tây Ninh.
Do phía trước đông người và phương tiện, anh Then điều khiển xe chậm lại thì thấy anh Tâm đang ôm theo con rắn hổ mang to, dài nhờ người dân chở đi bệnh viện cấp cứu, nhưng không ai dám chở.
“Bất ngờ người đàn ông này đến gõ cửa xe tôi và nói “cứu em với, em bị con rắn này cắn“. Nhìn thấy con rắn tôi cũng rất sợ nhưng chỉ nghĩ đến việc cứu người nên quay lại bảo khách thông cảm xuống xe để đưa người đàn ông đến bệnh viện cho kịp cứu chữa và được khách đồng ý“- anh Then kể lại sự việc.
Trên đường đi, người đàn ông bị rắn cắn kể lại: “Em bị con rắn cắn khoảng 15 phút trước đó. Em mang rắn này đến bệnh viện để bác sĩ biết loại rắn mà có thuốc phù hợp cứu chữa. Nếu anh chạy tới bệnh viện trong 20 phút thì em có thể được cứu sống“.
Anh Then đã bật chế độ xin ưu tiên chạy đến Bệnh viện Đa khoa tỉnh Tây Ninh trong 15 phút.
“Tại bệnh viện, bác sĩ cùng anh Tâm buộc đầu con rắn và bỏ vào bao an toàn. Anh Tâm đọc số điện thoại của người thân nhờ tôi gọi điện báo sau đó ngất đi và được bác sĩ đưa vào phòng cấp cứu“- anh Then kể lại.
Theo lời kể người nhà bệnh nhân, khoảng 7h30 ngày 19.8, khi đang làm thuê trong vườn na ở xã Suối Đá khu vực giáp ranh núi Bà Đen, bất ngờ anh T phát hiện và cố đuổi bắt sống một con rắn hổ mang chúa màu đen (dài khoảng 3m, nặng gần 4,5kg).
Bất ngờ, anh T bị con rắn quay lại cắn vào đùi phải. Lúc này, anh T tự ga rô và chạy nhanh ra đường kêu người đến cứu giúp. Cả người và rắn ngay lập tức được đưa đến cấp cứu tại Bệnh viện Đa khoa Tây Ninh.
Bệnh viện tỉnh Tây Ninh sơ cứu cho anh Tâm, thấy con rắn hổ chúa và tình hình của anh Tâm quá nguy hiểm nên ờ đây liền chuyển anh Tâm về Bệnh viện Chơ Rẫy- Sài Gòn, nơi có chuyên khoa trị rắn độc.
Hiện anh đã tỉnh táo, cơ chi hoạt động được, mắt mở lớn… Nhưng trong 48 giờ tới tính mạng anh vẫn còn nguy hiểm bởi độc tố của rắn hổ chúa cực độc và cực mạnh, có thể làm hoại tử vết cắn ở bắp đùi và có nguy cơ tác động tới tim.
Trung Nam – Thoibao.de (Tổng hợp)
>>> Quan chức Việt Nam „rụng rời” – Nghị sĩ Mỹ đề nghị trừng phạt
>>> Việt Nam: COVID đợt 2 đánh gục nền kinh tế
>>> Tuyên giáo đảng „đầu hàng“ – VTV xin lỗi vụ „ký sinh trùng“