Link Video: https://youtu.be/y5ZofwAzEkk
Sài Gòn dưới sự quản lý của Việt nam Cộng Hòa chỉ có 21 năm, chưa bằng 1 nửa thời gian Đảng Cộng sản cai trị thành phố này. Vậy mà, Sài Gòn khi đó được mệnh danh là “Hòn Ngọc Viễn Đông”, phát triển bậc nhất khu vực Đông Nam Á. Nhưng đến nay, sau khi Cộng sản cai trị Sài Gòn đã gần 50 năm, thì Sài Gòn lại không thể nào bắt kịp Singapore, Kuala Lumpur hay Bangkok. Sài gòn không những bị các thành phố trong khu vực bỏ xa, mà còn bị chính các tỉnh thành khác rút ngắn khoảng cách. Đến nay, Đảng Cộng sản đã thừa nhận, TP HCM đang mất dần vai trò đầu tàu kinh tế cả nước. Một người dân Sài Gòn chua chát than thở rằng, Sài Gòn đang chìm dần ngay trong ao làng quốc nội, thì nói gì mơ mộng xa vời?
Có một điều ai cũng phải thừa nhận, Sài Gòn gắn với vị thế Hòn Ngọc Viễn Đông, nhưng TP HCM lại gắn với giai đoạn mà vị thế của thành phố này bị nhấn chìm, không thể ngóc đầu nổi.
Báo chí Cộng sản, khi đề cập đến những vấn đề xấu xa của thành phố này sau năm 1975, đều gắn với chữ Sài Gòn. Còn những điều tốt đẹp của thành phố này, họ đều gắn với từ TP HCM. Trơ trẽn đến mức, nơi sinh của ông Kế Huy Quan, diễn viên gốc Việt sinh tại Sài Gòn trước 1975, họ vẫn gượng ép chèn chữ TP HCM vào. Còn khi thành phố này bị ngập lụt vì mưa, hay nói về tệ nạn xã hội thời Cộng sản, họ lại moi tên Sài Gòn ra để nói.
Trong 48 năm qua, Đảng Cộng sản Việt Nam cũng xem Sài Gòn là chiến lợi phẩm mà họ cướp được. Dù không ra luật thành văn, nhưng Đảng Cộng sản không bao giờ cho người gốc Sài Gòn lãnh đạo thành phố này, mà họ luôn điều người ngoại tỉnh đến thành phố này để nắm quyền cao nhất. Rõ ràng là, ngay trong hàng ngũ quan chức của chế độ, thì quan chức gốc Sài Gòn vẫn là quan chức hạng hai, bị đối xử tệ.
Người Sài Gòn bị xem là đối tượng khai thác của Trung ương Đảng. Người dân Sài gòn đóng thuế 100 đồng thì bị Trung ương tước mất 82 đồng. Trước đây, họ tước 85 đồng. Chưa có người dân địa phương nào bị Đảng Cộng sản bóc lột nhiều như người dân Sài Gòn. Được biết, trong lượng kiều hối khổng lồ đổ về Việt Nam hằng năm, thì riêng Sài Gòn đã đóng góp đến 40%.
Người thành phố có tiền thì bị Đảng tước lấy, nhưng nói đến miếng bánh quyền lực thì Đảng quyết không chia cho người Sài Gòn. Được biết, tỉnh Nghệ An và Hà Tĩnh là 2 tỉnh nghèo, kinh tế bết bát, lãnh đạo kém cỏi. Những tỉnh này vốn đã đói rách, còn dùng tiền xây tượng đài và cổng chào rất lãng phí. Vậy mà 2 tỉnh này có đến 4 ủy viên Bộ Chính trị, trong khi đó, quan chức gốc Sài Gòn tuyệt đối không được vào Bộ Chính trị (trừ ông Phan Văn Khải dân Củ Chi, theo Cộng sản từ nhỏ).
Mới đây, Quốc hội đã thông qua cơ chế đặc thù cho TP HCM. Chính sách này được tờ báo Sputniks dùng từ “cởi trói” là rất chính xác. Bởi không biết thành phố đóng góp cho Trung ương nhiều nhất này có tội tình gì, mà bị Trung ương trói rất chặt từ 48 năm qua?
Tại sao chiến thắng rồi, được ngồi lên ghế cai trị rồi, mà vẫn cứ phải dè chừng, sợ người thành phố này là sao? Chẳng phải, từ sau 1975, người Cộng sản đã cai trị tàn bạo và xua đuổi, khiến người Sài Gòn phải tháo chạy ra đại dương để tìm đường sống, và đã làm mồi cho cá không ít. Giờ đây, chính họ lại gửi đến 40% lượng kiều hối về, để giải nguy cho nền kinh tế, một nền kinh tế bị Đảng Cộng sản phá tan phá nát từ nhiều năm qua.
Một người gốc Sài Gòn xin giấu tên, cho chúng tôi nhận xét, họ sẽ không cởi trói đâu, mà họ chỉ nới thòng lọng cho Sài Gòn dễ thở hơn mà thôi. Sẽ không có người gốc Sài Gòn được vào Bộ Chính trị, sẽ không có người gốc Sài Gòn được lãnh đạo thành phố này. Họ vẫn giữ dây thòng lọng, cho dù dân thành phố có rên siết cỡ nào. Bởi trong mắt Đảng Cộng sản, Sài Gòn chỉ là chiến lợi phẩm của họ mà thôi.
Quốc Bảo – Thoibao.de (Tổng hợp)
>>> Xúi dân “bám biển” trước lệnh cấm của Trung Quốc là hành vi vô trách nhiệm của Đảng
>>> Thích Trúc Thái Minh tái xuất oai hùng hơn xưa
>>> Thích Trúc Thái Minh “buôn lậu” Phật thành công
Bên trọng bên khinh trong quan hệ ngoại giao của Việt Nam