Link Youtube: https://youtu.be/qNJpol8kNeQ
Ngày 19/8, tác giả Trần Đại Phong có bài bình luận về cựu công an Dương Tự Trọng đăng trên một trang báo quốc tế tiếng Việt.
Tác giả cho biết, Dương Tự Trọng chính là cựu Đại tá, cựu Phó Giám đốc Công an Hải Phòng, cựu Phó Cục trưởng Cục Cảnh sát quản lý hành chính về trật tự xã hội, Bộ Công an, người đã dùng quyền lực của mình để tổ chức cho anh trai là Dương Chí Dũng, nguyên Chủ tịch Hội đồng Quản trị Tổng Công ty hàng hải Việt Nam (Vinalines), bỏ trốn ra nước ngoài.
Ông Dũng bị buộc tội tham nhũng và cố ý làm trái các quy định của Nhà nước, gây thiệt hại hàng trăm tỷ đồng, vào thời điểm năm 2012.
Ông Trọng đã sử dụng ba sĩ quan, cán bộ công an dưới quyền mình, cùng hai người khác, để tổ chức cho Dương Chí Dũng bỏ trốn sang Campuchia, sau đó qua Singapore rồi sang Mỹ. Tuy nhiên, Dương Chí Dũng đã bị truy nã quốc tế nên không được nhập cảnh vào Mỹ, vì thế phải quay lại Campuchia. Sau khi lẩn trốn ở Campuchia 4 tháng, Dương Chí Dũng đã bị Công an Việt Nam phối hợp với phía Campuchia bắt giữ.
Theo tác giả, Dương Tự Trọng bị bắt cùng năm với ông Dũng về tội “Lợi dụng chức vụ quyền hạn trong khi thi hành công vụ”, lĩnh án 18 năm tù, sau đó được tòa phúc thẩm giảm án hai năm tù.
Tác giả dẫn câu chuyện Bát phố Hải Phòng I của nhà thơ dân gian Nguyễn Bảo Sinh, kể về một lần ông và nhà văn Nguyễn Huy Thiệp được Dương Tự Trọng cho công an đeo súng, lái xe cảnh sát hộ tống đi hát karaoke. Khi đó, ông Trọng đang là Phó Giám đốc Công an Hải Phòng và được kỳ vọng sẽ là Giám đốc Công an Hải Phòng.
Chuyến đi hát karaoke này, ông Sinh và ông Thiệp, mỗi người được mời vào một phòng hát riêng với các tiếp viên là sinh viên trường nhạc, và các cô được cấp trên điều đi.
Tác giả bình luận, nữ sinh viên trường nhạc được “cấp trên” điều đi làm chỗ dựa tay, cái đệm thịt, gái bán dâm cho hai ông già nhà văn, nhà thơ già lụ khụ. Cấp trên là ai mà quyền lực như thế, đến nỗi, theo lời kể, cô gái lạnh lẽo và khổ sở “thở dài não ruột” và mặt thì “lạnh như kem”, còn tay say sưa bấm điện thoại nhắn tin, nhưng vẫn phải để mặc “mẫu số” (tức phần dưới) cho ông già vần vò.
Cấp trên là ai thì đọc đến đây ai cũng hiểu là ai rồi.
Để tránh nghi ngờ rằng, hai cô gái chỉ xưng là sinh viên trường nhạc cho sang, chứ thực ra là gái bán dâm chuyên nghiệp, tác giả tiếp tục dẫn câu chuyện ông Sinh kể.
Khi xuống thanh toán, ông Sinh thấy hành lang không một bóng người và 2 người công an gác ở phòng lễ tân. Thì ra, quán được lệnh đóng cửa không tiếp ai, nhân viên cũng không được bén mảng, chỉ để tiếp 2 ông nhà văn, nhà thơ này. Chủ quán cũng không dám nhận tiền thanh toán của 2 vị khách này.
Ông Sinh kể, trong một lần giao lưu khác với văn nghệ sĩ, ông Trọng “phân công một cô sinh viên trường múa xinh như mộng ngồi cạnh tôi, bảo phải giữ bằng được tôi ngủ lại Hải Phòng tối nay”.
Tác giả bình luận, quả là oai như hùm, Dương Tự Trọng. Chơi như anh ai chơi cho lại!
Tác giả dẫn tiếp câu chuyện ở Bát phố Hải Phòng III, kể về chuyện anh em văn nghệ sĩ Hà Nội vào thăm nơi Dương Tự Trọng ở trong tù, và thấy nơi này “rất đầy đủ tiện nghi do Trọng tự bỏ tiền túi ra xây, mãn hạn tù sẽ bị sung công. Trọng vẫn râu hùm, hàm én, mày ngài như xưa.”
Tác giả cho hay, trước tòa, ông Dương Tự Trọng từng khai, trong những ngày ông Dương Chí Dũng lẩn trốn, ông Trọng đã hai lần chuyển tiền tổng cộng 34.000 USD cho ông Dũng chi tiêu.
Tác giả đặt câu hỏi, ông Trọng kinh doanh buôn bán gì mà giàu thế, xài tiền dễ thế, oai oách đến nỗi xây được cả biệt thự rất đầy đủ tiện nghi ở trong tù?
Và tác giả trả lời, câu hỏi này lại tiếp tục thuộc loại ai cũng biết, vì Phó Giám đốc Công an Hải Phòng là một chức vụ không hề tầm thường. Hải Phòng, đất cảng, mảnh đất của kinh doanh, giao thương hàng hải, với những triệu phú đô la xây các tòa lâu đài to lớn nghễu nghện nổi tiếng khắp nước.
Tiền của ông Trọng từ đâu ư? Như có vị quan chức đã nói rồi, tiền ở trong dân chứ đâu, tiền trong dân còn nhiều lắm!
Minh Vũ – thoibao.de
>>> Có bao nhiêu công an là tội phạm?
>>> Trung Quốc dụ dỗ Việt Nam cùng duy trì lý tưởng Cộng sản
>>> Bong bóng VFS vỡ chỉ sau một ngày
>>> Liệu có còn tia hy vọng nào cho Nguyễn Văn Chưởng?
Cú ngã lớn của VinFast