Link Youtube: https://youtu.be/gyXkb3c3K14
Ngày 21/8, trên trang cá nhân của Tiến sĩ Chu Mộng Long có bài bình luận “Quan không sợ tù”.
Theo đó, quan chức Cộng sản Việt Nam có thể không muốn vào tù, chứ không phải sợ vào tù. Số tiền bị tòa kêu nộp phạt chẳng là gì, nếu quan biết rõ, chốn quan trường như canh bạc, đỏ nhiều hơn đen, đỏ ngàn cuộc thì đen chẳng qua chỉ bị một vụ. Lỡ chẳng may bị lộ rồi, thì xây luôn lâu đài, biệt phủ trong tù mà hưởng lạc.
Tác giả Chu Mộng Long dẫn Bát phố Hải Phòng phần cuối, trong đó, nhà thơ Bảo Sinh viết:
“Sau khi bị kết án, Dương Tự Trọng bị giam tại Tam Đảo. Nghe nói anh em văn nghệ sĩ Hà Nội vào thăm nơi Trọng ở rất đầy đủ tiện nghi do Trọng tự bỏ tiền túi ra xây, mãn hạn tù sẽ bị sung công. Trọng vẫn râu hùm, hàm én, mày ngài như xưa”.
Đọc đến đoạn này, buộc tác giả phải đối chiếu với hình ảnh các quan trước tòa, để thấy, đa số các quan đều mang vẻ đẹp văn hóa Hà Nội! Không ngẫu nhiên mà trong vụ án chuyến bay giải cứu, có thằng nói đi tù là “đi an dưỡng”, có thằng cao hứng làm thơ, có thằng lẩy Kiều…
Tác giả nhận xét, những thằng xin giảm án chẳng qua là sợ án tử hình, tức là sợ chết. Còn nộp lại tiền sai phạm, tiền hối lộ, thì thằng nào cũng nộp nhanh, nộp đủ. Nhanh vì nhà có sẵn tiền. Đủ là đủ cho cái án của sự vụ bị lộ, còn số tiền chưa bị lộ đang cất giữ ở nhà, hay ở ngân hàng nước ngoài thì thừa, có lẽ nhiều không kể xiết.
Tác giả bình luận, Dương Tự Trọng không bị bắt ở diện tham nhũng, mà còn thừa tiền, xây luôn nơi ở đầy đủ tiện nghi trong tù, thì những đứa tham nhũng có thể xây biệt phủ hay lâu đài để làm vua trong đó. Có khi cả đàn văn nghệ sĩ tự nguyện kéo vào ở chung để được bưng bô và được ca hát, làm thơ ngợi ca những ông vua của mình.
Thảo nào, khi Ủy ban Tư pháp Quốc hội đề nghị nới nhiều thứ quyền cho phạm nhân, thì Bộ trưởng Tô Lâm phải lo lắng, “chế độ phạm nhân cao, nhiều người sẽ tìm cách để đi tù”.
Tác giả hình dung, luật lâu nay siết chặt phạm nhân là cho thằng dân. Còn Quốc hội đòi nới luật đến mức làm Bộ trưởng Tô Lâm phải lo lắng, là cho thằng quan.
Tác giả tin chắc, không thằng dân nào muốn đi tù, trừ thằng Chí Phèo thời Thực dân, có lần nói với Bá Kiến: “Thưa ông, con xin được vào tù, vì ở tù sướng quá! Hay ông cho con giết ai đó để con được vào tù?” Sự thực là, thằng Chí nó dọa cụ Bá, chứ nhà tù thời đó làm gì mà sướng quá?
Tác giả cho rằng, nếu sướng thì các chiến sĩ Cộng sản đã không tìm cách vượt ngục và tiếp tục đấu tranh Cách mạng! Thằng dân thời nay nghèo rách đít, khó có thể vào tù mà hưởng lạc vinh hoa và có người hầu hạ. Không chừng, có thể chết bất đắc kì tử từ sợi dây thắt lưng hay bị đầu gấu cho ăn đòn mập mình, chứ đừng nói “sướng quá!”
Chỉ có thể là thằng quan, có thể chúng không muốn vào tù, chứ không phải sợ vào tù. Số tiền bị tòa kêu nộp phạt chẳng là gì, nếu quan biết rõ, chốn quan trường như canh bạc đỏ nhiều hơn đen, đỏ ngàn cuộc thì đen chẳng qua chỉ bị một vụ. Rủi bị lộ rồi thì xây luôn lâu đài, biệt phủ trong tù mà hưởng lạc. Cho nên, khi đi cúng chùa, đứa nào cũng Nam mô Tây phương Cực lạc… Cõi Tây phương ấy không ở thế giới tự do như bên Mỹ, bên Âu, thì ở trong tù vậy!
Cuối cùng, tác giả mỉa mai, chúc các quan trong phiên tòa vụ Việt Á sắp tới được cực lạc như ý. Nhà nước ta văn minh, không phải như thời phong kiến thực dân đi tù là đi đày. Các quan cứ theo gương Dương Tự Trọng mà làm. Ra tù, cởi chiếc áo đội bóng Juventus ra khỏi thân, thì là vẫn râu hùm, hàm én, mày ngài như xưa!
“Vào tù không mất tiền mua,
Chỉ mất tiền để làm vua trong tù.”
Cái hiện thực này quả là quá đắng chát cho Việt Nam!
Minh Vũ – thoibao.de
>>> Có bao nhiêu công an là tội phạm?
>>> Trung Quốc dụ dỗ Việt Nam cùng duy trì lý tưởng Cộng sản
>>> Bong bóng VFS vỡ chỉ sau một ngày
>>> Liệu có còn tia hy vọng nào cho Nguyễn Văn Chưởng?
Cú ngã lớn của VinFast