Link Video: https://youtu.be/XNeEVTIVOq4
Ngày 6/12, blogger Trần Hiếu Chân có bài bình luận “Hồng vệ binh hay thảm hoạ văn hoá từ Hà Nội?” đăng trên RFA Tiếng Việt.
Tác giả cho biết, cho đến nay, nhiều thế hệ cả trẻ lẫn già ở Việt Nam, vẫn chưa biết được sự thật phũ phàng: Chính Nguyễn Ái Quốc – Hồ Chí Minh đứng đằng sau vụ đấu tố “Văn nhân giai phẩm”. Chính ông Hồ là người đã chủ trương đàn áp phong trào tranh đấu cho tự do dân chủ của văn nghệ sĩ và trí thức miền Bắc, khởi xướng từ đầu năm 1955 và bị dập tắt tháng 6/1958.
Đó là đường lối văn hoá, chủ trương xuyên suốt của Đảng Cộng sản Việt Nam đối với giới văn nghệ sĩ trí thức, một lần nữa thể hiện qua việc Sở Văn hoá Hà Nội cử hai “nữ quái” Hồng vệ binh đến “khai tử” 31 bức tranh gò đồng trân quý tại cuộc triển lãm vừa qua.
Tác giả chia sẻ với nguyện vọng hoàn toàn chính đáng của vị cựu Chủ tịch Hội Nhà văn Hà Nội, rằng, “cần được biết ai và vì lý do gì đã khiến các ông bị “tai nạn”, để thành ra “nổi tiếng” một cách bất đắc dĩ thế này?”
Nhưng đồng thời, tác giả cũng lo ngại, nếu ông Phạm Xuân Nguyên đòi truy tận gốc cái lệnh oái oăm do hai nữ “Hồng vệ binh” mang đến buổi duyệt tranh, thì e rằng, ông sẽ đụng chạm lớn. Bởi vì, giống như trong 900 trang sách, bà Thụy Khuê đã dày công đi tìm “trùm cuối” của vụ “Văn nhân giai phẩm”, thì trong vụ “Tranh treo” này (được cho là một vụ đấu tố “Văn nhân giai phẩm lần thứ hai” ở thế kỷ 21), ít nhất, ông Nguyên cũng sẽ đụng chạm đến Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương, mà khả năng cũng không phải là “trùm cuối”.
Tác giả nhận xét, ông Nguyên đã cảm thán khá chính xác, khi ông thấy rất đau cho vụ này, và “càng đau hơn khi Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng vừa thay mặt Ban Chấp hành Trung ương, ký ban hành Nghị quyết số 45 của Hội nghị Trung ương 8 về phát triển đội ngũ trí thức cả số lượng và chất lượng”.
Tác giả dẫn câu hỏi của nhà văn Tạ Duy Anh (Lão Tạ): “Việc làm đầy tinh thần “Hồng vệ binh”… đã xảy ra, liệu có phải là quan điểm của lãnh đạo Hà Nội hay chỉ là do sự kém cỏi, muốn thể hiện quyền lực của cấp dưới? Với trường hợp thứ nhất thì không còn gì để nói, ngoài từ “thảm họa”.”
Và Lão Tạ mách nước, “nếu tôi là Đinh Tiến Dũng (Bí thư Hà Nội) hoặc Trần Sỹ Thanh (Chủ tịch Hà Nội), tôi sẽ đích thân đến thăm triển lãm, nằn nì xin phép tác giả được tự tay treo những bức chân dung bị cấp dưới cấm.”
Tác giả bình luận, một sự ngây thơ đẹp tuyệt vời… thưa Lão Tạ. Nếu “Quân vương” Nguyễn Phú Trọng không bật đèn xanh, thì ông Dũng và ông Thanh không đời nào dám manh động! Không tin, các vị cứ chờ xem!
Tác giả dẫn ý kiến của một cựu sĩ quan quân đội, tự tuyên bố bỏ Đảng, cho rằng không cần phải băn khoăn là “Hồng vệ binh” làm việc theo lệnh ai. Bởi Đảng tuân theo huấn dụ của Lê Nin, của Mao, rằng giá trị của trí thức không bằng cục phân, nên “phải tống cái lũ ấy vào hũ mà đậy lại”, nhất là khi bọn họ đang “tự diễn biến, tự chuyển hóa”.
Tác giả cũng dẫn một Facebooker khác, được Tiếng Dân đăng tải, nhận xét: “giá ông Phạm Xuân Trường cứ gò đồng tranh chân dung lợn gà chó má, thì Hà Nội chả cấm làm gì đâu. Đằng này, ông lại đi gò đồng chân dung các nhân vật có nhiều đóng góp đặc sắc cho Văn hóa, Văn chương Việt, thế thì rất cần phải cấm!”
Tác giả cho hay, Facebooker Thông Cào còn quyết liệt hơn trong việc truy vết “trùm cuối”: “Phải nói thẳng, đây là vụ “Nhân văn giai phẩm bis”, vụ đấu tố, hủy diệt văn nghệ mới… Phải vạch mặt, chỉ ra đích danh thủ phạm chứ không thể xuê xoa mãi được.”
Tác giả nhận định, hãy kiên nhẫn chờ thêm mấy ngày nữa, thậm chí có thể mấy tuần, mấy tháng nữa, để xem vụ “án treo” này có động đến cửa của “Thiên đình” hay không, hay lại nói như nhà thơ họ Chế: “Cửa vẫn đóng và đời im ỉm khóa”.
Quang Minh
>>> Nhân danh Xã hội Chủ nghĩa, tại sao Việt Nam không miễn phí giáo dục và y tế thưa Tổng Bí thư?
>>> Đại án Vạn Thịnh Phát và lỗ hổng trong kiểm soát tài sản: “Cháy nhà mới ra mặt chuột”?
>>> Liệu “bác” Trọng có tự trọng?
>>> Tô là tướng tài hay tướng tồi, để tội phạm sổng chuồng rồi tốn công truy bắt?
Hệ lụy của việc bơm nóng triệu tỷ vào nền kinh tế thời điểm cuối năm