Vì sao 5 lãnh đạo cấp cao của Đảng lại “tự nguyện xin từ chức”?

Ngày 30/4, RFA Tiếng Việt có bài bình luận “Những con lợn bình đẳng hơn” của blogger Nguyễn Nhơn.

Tác giả mỉa mai, 2 năm nay, chẳng hiểu phong thủy nước Nam ta bất ổn thế nào, mà trước sau liên tiếp đến 5 vị lãnh đạo cao cấp nhất của Nhà nước có nguyện vọng trả chức về vườn. Mà kỳ bí hơn cả là, trước đó, các vị chẳng hề có dấu hiệu băn khoăn nào về hoạn lộ, không có biểu hiện mệt mỏi hay chán chường gì với cái gánh nặng chức vụ. Nhưng cứ đánh uỳnh một phát, một đêm ngủ dậy, toàn dân bỗng thấy các “đồng chí” được cho thôi giữ tất cả các chức theo nguyện vọng, vậy thôi.

Tuy thế, tác giả châm biếm, nói thì nói, dân Việt Nam vốn là dân tộc giỏi giang chữ nghĩa, nên từ trong câu chữ ngắn gọn của các bản thông báo, người ta nhận ngay ra sự bất thường.

Thì ra là các “đồng chí” có phốt. Mà phốt nặng nha, gây ảnh hưởng đến cả uy tín của Đảng và Nhà nước cơ mà. Uy tín của cá nhân lãnh đạo thì có thể châm chước; ai cũng là con người, có ái ố sân si cả. Nhưng Đảng và Nhà nước thì phải tuyệt đối trong sạch vững mạnh. Nên đụng tới Đảng và Nhà nước tức đã đụng tới bàn thờ rồi, không thể tha thứ.

Nhưng, theo tác giả, đây lại chính là điều khiến người ta ấm ức.

Trung ương kết luận ông Vương Đình Huệ vi phạm những điều đảng viên không được làm, nhưng lại không nói rõ vi phạm điều gì, mức độ ra sao. Thành thử, tác giả phải tự tìm. Nhưng càng tìm càng hoang mang. Bởi trong số 19 điều đảng viên không được làm, ông Huệ đã có hành vi nào trong số những hành vi kể trên?

Tác giả tiếp tục châm chọc, các bác Trung ương sơ hở lắm! Nếu các bác không nêu cụ thể, thì bọn phản động tha hồ thêu dệt, nào là trồng bầu ở nhà ca sĩ nọ được 2 trái, nào nuôi được anh Trợ lý nhận tiền (từ doanh nghiệp) giùm… Mà chẳng ai phản bác (để bảo vệ lãnh đạo) được, vì các bác có thèm cho biết cái gì để làm cơ sở phản bác đâu!

Tác giả dẫn thông báo của Trung ương Đảng, cho hay ông Huệ đã vi phạm quy định về “trách nhiệm nêu gương của cán bộ đảng viên và trách nhiệm người đứng đầu”.

Quy định này được Ban Chấp hành Trung ương Đảng ban hành ngày 15/10/2018, nêu rõ những hành vi, tư tưởng, việc làm được xem là thuộc “trách nhiệm nêu gương của cán bộ đảng viên”, trước hết là các chức vụ chủ chốt.

Thế thì tương tự, tác giả thắc mắc, ông Huệ có thể đã vi phạm hành vi nào trong số những hành vi dưới đây?

  • Tuyệt đối trung thành với tổ quốc, với nhân dân, với Đảng Cộng sản Việt Nam (khoản 1 điều 2).
  • Độc đoán, chuyên quyền, quan liêu, xa dân, thờ ơ, vô cảm trước những khó khăn, bức xúc của nhân dân (khoản 2 điều 3).
  • Tham nhũng, hối lộ dưới mọi hình thức, tặng quà, nhận quà vì vụ lợi (khoản 5 điều 3).
  • Vân vân…

Theo tác giả, bây giờ là thời đại thông tin. Bất cứ ai cũng có thể tìm kiếm các quy định nói trên trên mạng internet, và tự đối chiếu nó với nội dung thông báo của Trung ương Đảng, và suy luận giống như tác giả vừa thử đặt vấn đề. Nếu suy luận thế là oan cho ông Huệ, thì trách Trung ương ấy, ai bảo không nói rõ?

Tác giả chế giễu, cái máy photo của Trung ương thật tốt, qua hết 5 vị lãnh đạo to mà nó sao y bản chánh không sai một chữ nào. Vỏn vẹn trong vòng hơn 1 năm, đã có 2 phó thủ tướng, 2 chủ tịch nước, 1 chủ tịch quốc hội, đều “tự nguyện thôi giữ các chức vụ theo nguyện vọng cá nhân” vì… có vi phạm nghiêm trọng, và “chịu trách nhiệm người đứng đầu”.

Tác giả nhận xét, cứ cho là sứt mẻ danh dự uy tín đi, nhưng trên dư luận công khai, họ đều là chủ động từ chức, chứ không bị kỷ luật cách chức. Xem như trọn vẹn khí tiết người đảng viên Cộng sản.

Trong khi đó, vô số cấp dưới của họ lần lượt vào lò, thân tù tội, tài sản bị tịch thu, hoàn toàn thân bại danh liệt.

Hành xử của Ban chấp hành Trung ương Đảng trong 5 vụ việc cụ thể liên quan đến 5 cá nhân lãnh đạo cao cấp trên, nói theo phong cách Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng thì, vừa trái pháp luật, vừa thiếu tình người.

Tác giả dẫn câu nổi tiếng trong tác phẩm Trại súc vật của nhà văn Orwell, rằng “Mọi con vật đều bình đẳng, nhưng một số con vật bình đẳng hơn các con khác”

Nhưng xem ra, sự “bình đẳng hơn” này, giống như kẻ hầu hạ bị căn bệnh trào ngược, cổ họng ợ đầy nước chua nóng rát, nhưng vẫn phải nhoẻn cười và gập người nói “Cảm ơn các đồng chí”.

 

Thu Phương – thoibao.de