Ngày 28/6, RFA Tiếng Việt đăng bài bình luận của blogger Trần Hiếu Chân, với tựa đề “Thích Minh Tuệ – Sức mạnh của những kẻ không quyền lực”.
Tác giả cho rằng, Đảng và Nhà nước đã tỏ ra bất lực và thiếu khôn ngoan, dưới con mắt của công chúng, cả trong nước lẫn quốc tế, khi liên tục bố ráp Thầy Thích Minh Tuệ và tăng đoàn.
Tác giả mỉa mai, có thể nào hình dung, nhà nước cộng sản áp dụng “chuyên chính vô sản” đối với cả các nhà sư đi khất thực, không một khí cụ gì trong tay, trừ nồi cơm điện? Thứ này thì Đại tướng Tô Lâm chưa liệt vào danh sách “vũ khí công an cần quản lý” để đệ trình trước Quốc hội.
Tác giả nhận xét, ngược lại với sự thấp hèn và thô lậu của công an, là tầm minh triết về ứng xử của Thầy. Giản dị như cuộc sống hàng ngày, Thầy xưng “con” với tất cả mọi người. Xưng con là sự tôn trọng tha nhân, tin vào đại chúng. Một ngày nào đó họ có thể thành Phật. Điều này thể hiện lòng tin vào tiến triển và tiềm năng của mỗi con người, hy vọng vào khả năng thay đổi của từng con người và lòng nhân từ đối với những người khác.
Minh triết này nhấn mạnh sự liên kết và tương tác phức tạp giữa các cá thể trong xã hội, là một sự liên kết nhuận nghiệp giữa mọi người. Ta là Phật đã thành. Tha nhân là Phật sẽ thành. Một minh triết vi diệu biết bao!
Tác giả dẫn lời cảm thán của một Blogger, sau cái đêm tăng đoàn bị bố ráp, rằng:
“Thích Minh Tuệ phải chăng là phép thử từ “Cõi Trên”? Phép thử ấy hàm ý về hành động tu tập hoặc sự hiện diện của nhà sư và tăng đoàn tình nguyện, quá đỗi phi thường, cuốn hút cộng đồng trong và ngoài Phật tử, cả Việt Nam lẫn quốc tế. Phép thử ấy hàm ý như cuộc kiểm tra về mặt thế tục, cũng như tâm linh, nhưng trong một số biểu hiện cụ thể, nó còn là sự giao thoa và bổ sung lẫn nhau, giữa những hoạt động đời thường với các trải nghiệm siêu nhiên.”
Tác giả đặt vấn đề: Xin hỏi Tô Đại tướng kiêm tân Chủ tịch nước, liệu ông có thể ra lệnh cho lập các chốt kiểm soát trên “không gian Cốc” của Thầy, có thể thiết lập một hệ thống mật thám, cả chìm lẫn nổi, khắp trên đất giải đất hình chữ S, để ngăn cản người dân và các Phật tử tiếp cận ánh sáng từ trí huệ của Bề Trên?
Tác giả nhận định, sự mất tích hiện nay của Thầy, chắc chắn là do áp lực từ phía công an và chính quyền.
Nhưng các ông có hiểu rằng, sư Minh Tuệ và tăng đoàn sẽ tự hòa mình vào cuộc đời này, vào cát bụi trần gian, trải dài mênh mông, tự do và tự tại, cho dù sư sẽ ẩn trên hang núi hay xuống bến chợ lưng đèo… Không chỉ guồng máy đàn áp của nhà nước công an trị, mà ngay cả Giáo hội Phật giáo Việt Nam cũng không thể đốn ngộ!
Tác giả nhấn mạnh, cách làm của Công an và Chính quyền hiện nay đối với Thầy, chứng tỏ họ lúng túng, sợ hãi đến rối trí, nhưng lại cậy quyền, cậy thế, nên đã dẫn đến những cách hành xử bất minh. Mà không chỉ bất minh lại còn vô tuệ!
Theo tác giả, mặc cho Giáo hội Phật giáo Việt Nam không công nhận Thích Minh Tuệ và tăng đoàn là các tu sĩ, họ đã cố tình đưa ra nhiều thông tin để mạ lỵ và xúc xiểm thầy và tăng đoàn. Ngược lại, Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất lại ca ngợi các khất sỹ, vì đã tuân thủ các hạnh nguyện đầu đà, và khuyến khích tinh thần tự do tu tập.
Sự mất tích của Thầy cũng đã thu hút sự chú ý của một số chính trị gia quốc tế. Dân biểu Hạ viện California, Mỹ, Michelle Steel đã bày tỏ quan ngại về tình hình này, và nhấn mạnh rằng, nếu Việt Nam không cải thiện tình trạng tự do tôn giáo, có thể sẽ phải đối mặt với các biện pháp trừng phạt từ Hoa Kỳ; đồng thời kêu gọi Bộ Ngoại giao Mỹ, hãy đưa Việt Nam trở lại danh sách “Các quốc gia cần Đặc biệt Quan tâm”, do tình trạng bách hại tự do tôn giáo ngày càng tăng, đặc biệt tình hình Sư Minh Tuệ hiện nay.
Hoàng Anh – thoibao.de