Ngày 7/10, báo Tiếng Dân đăng bài “Đón Nguyễn Thuý Hạnh về nhà: Kịch tính như phim”, của nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh. Ông Chênh cũng là chồng của nhà hoạt động Nguyễn Thuý Hạnh.
Thoibao.de giới thiệu bài viết này đến quý khán thính giả, nội dung như sau:
Sau 3 năm 6 tháng trong chốn ngục tù khổ ải, cùng với 2 căn bệnh hiểm ác, hôm nay – ngày 7/10, Nguyễn Thuý Hạnh đã được trở về với gia đình.
Ngày 3/10, tui lái xe từ Đà Nẵng, trưa ngày 4 đến huyện Thường Tín, Hà Nội. Tui thuê khách sạn ở gần trại tạm giam số 2, để mật phục chờ đón nàng.
Sáng ngày 5, tui cùng em trai Hạnh vào trại tạm giam thăm Hạnh, thì được trả lời, thứ 7 chỉ dành cho tù nhân chưa có án. Tui hỏi, thứ 2 ngày 7 Hạnh được mãn hạn tù, thì đón Hạnh như thế nào, cán bộ tại đây nói không biết chuyện đó. Tui ra hỏi bộ phận tiếp khách thì được trả lời, 9 giờ sáng ngày 7 đến cổng trại tạm giam đón về, mà không cần thủ tục gì cả.
Sáng hôm nay, ngày 7/10, tui và tất cả người thân trong gia đình Hạnh chuẩn bị đến cổng trại tạm giam chờ đón Hạnh, thì bất ngờ, vào lúc 7h, tui nhận cuộc điện thoại từ số lạ:
- Em đây, Hạnh đây. Anh đang ở đâu?
Tui mừng quá trả lời:
- Anh chuẩn bị trả khách sạn để đến cổng trại tạm giam đón em.
- Ôi, thôi anh khỏi, nói mọi người về đi, em đang trên xe khách từ trại giam ở Thanh Hoá để tự đi về. Xe đưa về đến tận nhà, anh khỏi đón. Điện thoại em mượn của cán bộ trại giam nên không nói được nhiều, bye anh.
Quá sức bất nhân, ngờ đâu, ngay sáng thứ 7, lúc tui và em trai Hạnh đang đứng trong trại tạm giam, hỏi han về thủ tục đón Hạnh, thì từ trong trại tạm giam, một chiếc xe bít bùng chạy ra cổng, ngang qua trước mặt chúng tui, trong đó chở một tù nhân duy nhất là Nguyễn Thuý Hạnh, về tận trại giam Thanh Hoá. Họ cố tình đưa Hạnh đi xa 2 ngày trước khi trả tự do.
Có lẽ, họ e sợ, mọi người biết trước nơi Hạnh ra tù sẽ đến chào đón đông đúc. Thật ra, gia đình cũng biết trước điều này, sợ họ gây phiền hà lại bí mật chở Hạnh bỏ đâu đó giữa đường (như trường hợp Trương Duy Nhất trước đây), nên hoàn toàn giấu kín bạn bè. Nào ngờ, họ cẩn thận quá mức, đã đưa Hạnh đi từ trước 2 ngày. Quá sợ hãi, sợ hãi cả một người tù đã mãn hạn.
Nhân đây, tui cùng gia đình xin lỗi tất cả bạn bè, trong 2 tháng qua không trả lời mọi tin nhắn hỏi thăm về Hạnh.
***
9 giờ, Hạnh điện về báo đã đến Hà Nội, đang lên xe trung chuyển về nhà. Cả nhà hồi hộp chờ mãi, đến chừ là 11 giờ vẫn chưa thấy Hạnh đến nơi. Quá sức kịch tính…
Nhưng dù thế nào thì sau 4 tiếng đồng hồ phập phồng trên xe đò, ngay bây giờ, Hạnh cũng đã đến nơi, đang trong vòng tay yêu thương của cả gia đình và bạn bè, và sự bao vây giám sát của mấy cháu an ninh địa phương.
“Tội” của Hạnh là yêu thương những hoàn cảnh cơ cực, nhất là những gia đình tù nhân lương tâm, nên lập quỹ 50K quyên tiền cứu giúp những hoàn cảnh ấy.
Nguyễn Thuý Hạnh đã bị xử kín với bản án 3 năm rưỡi tù giam, nay đã mãn hạn tù.
Kế hoạch trước mắt của Hạnh là tiếp tục chữa trị bệnh ung thư, là căn bệnh phát sinh ra vì chế độ ăn uống vô cùng mất vệ sinh trong trại tạm giam, và bệnh trầm cảm đang ngày càng trở nên nặng hơn, vì chế độ khắc nghiệt của nhà tù. Căn bệnh quái ác này đã làm cho Hạnh mấy lần tự tử, nhưng bất thành.
Trong thời gian Hạnh bị đi tù, đã có rất nhiều bạn bè, cũng như các cơ quan truyền thông lên tiếng bênh vực, động viên và chia sẻ với Hạnh, cũng như với gia đình.
Hạnh cũng được bạn bè, các tổ chức trong và ngoài nước, các dân biểu, nghị sĩ Mỹ, Canada, EU, lên tiếng bênh vực và yêu cầu trả tự do. Nhiều người đã viết kiến nghị và ký đơn kiến nghị gửi lên nhà nước, yêu cầu trả tự do cho Hạnh, để chữa bệnh. Cũng vì việc làm này mà những bạn dũng cảm đó ở trong nước, đã bị an ninh mời lên làm việc hoặc bị gây phiền nhiễu.
Trong thời gian Hạnh chữa trị bệnh ung thư, nhiều bạn bè cũng đã gửi nhiều quà, thuốc, sữa và các thức ăn bổ dưỡng đến giúp Hạnh.
Qua đây, Nguyễn Thuý Hạnh cùng gia đình gửi đến tất cả các bạn lòng biết ơn sâu sắc từ tận đáy lòng.
Thu Phương – thoibao.de