Phong trào phản kháng ở Việt Nam quá yếu ớt và thất bại

Link Video: https://youtu.be/ryqSQeGXPpQ

Ngày 13/4, trang báo mạng Tiếng Dân có bài “Cuộc cách mạng tiểu tư sản mới ở Việt Nam bế tắc” của tác giả Jackhammer Nguyễn bình về phong trào đối kháng ở Việt Nam hiện nay.

Theo tác giả, bản án mà nhà cầm quyền Hà Nội tuyên cho ông Nguyễn Lân Thắng vào ngày 12/4 là khá nặng nề, với 6 năm tù và 2 năm quản chế. Bản án này nặng vì ông Thắng đã không còn hoạt động nhiều, kể từ khi những người đồng hành với ông hoặc vô tù hoặc bị đuổi ra nước ngoài.

Tác giả cho biết, bản án này khá thu hút sự quan tâm của đông đảo giới hoạt động nhân quyền ở nước ngoài, của các tờ báo tiếng Việt ở hải ngoại, và của mạng xã hội tiếng Việt. Trong khi đó, báo chí Đảng thì hạ thấp mức độ của vụ án chính trị này, chỉ có một bản tin ngắn giống hệt nhau trên những tờ báo hàng đầu Việt Nam, và chỉ nằm khiêm tốn trong mục pháp luật.

Khi ông Thắng bị bắt hồi năm 2022, tác giả cho rằng, vụ này có lẽ nằm trong chuỗi trấn áp sự phản đối của một tầng lớp nằm trong lòng chế độ, vốn là sản phẩm của chế độ. Đó là lớp trí thức công chức sống ở các đô thị, một tầng lớp trung lưu mới hình thành từ khi có cải cách kinh tế đến nay. Sự trấn áp này kéo dài hơn chục năm nay, có thể kể tên một số gương mặt như: Cù Huy Hà Vũ, Nguyễn Hữu Vinh (Ba Sàm), Lê Công Định, Lê Thăng Long, Nguyễn Tiến Trung,… và bây giờ là Nguyễn Lân Thắng. Họ đều là con cái những người tham gia cái gọi là “Cách mạng Cộng sản”. Cách mạng luôn ăn thịt những đứa con của mình.

Tác giả nhận xét, cha mẹ, ông bà của những người này, tham gia cuộc “Cách mạng” ấy, vốn cũng thuộc tầng lớp sống ở thành thị thời thực dân Pháp, tầng lớp mà các lý thuyết Cộng sản gọi là tiểu tư sản. Thực ra đó cũng không hẳn là cuộc Cách mạng Cộng sản (ở Việt Nam đã bao giờ có cách mạng theo đúng nghĩa của nó?), mà là cuộc chiến đấu giành độc lập dân tộc, trong đó tầng lớp trí thức thành thị sử dụng được những phương tiện Cộng sản, khơi được tinh thần yêu nước của nông dân.

Hình: Bài bình luận trên trang Tiếng Dân

Khi cầm quyền, số đông những người “tiểu tư sản” ấy bắt đầu tha hóa, trở thành một loại lai tạp giữa các lý thuyết gia Cộng sản nửa mùa và các lãnh chúa kiểu phong kiến. Rõ ràng là nước Việt Nam hiện nay đang được cai trị bởi 200 lãnh chúa, là các ủy viên Trung ương Đảng.

Nhưng một số nhà “tiểu tư sản” vẫn tiếp tục là… “tiểu tư sản”, nhất là sau khi cải cách kinh tế được thực hiện, tạo nên một tầng lớp trung lưu mới trong xã hội Việt Nam. Đại đa số tầng lớp này vẫn gắn chặt quyền lợi với Đảng cầm quyền, nhưng cũng có một số độc lập, có thể có tiếng nói đối lập, dù không nhiều. Ông Thắng cũng thuộc lớp người này.

Tác giả tiếp tục phân tích, sự xuất hiện của lớp người này làm dấy lên hy vọng cho tiến trình dân chủ hóa Việt Nam, nhưng trên thực tế, họ quá ít ỏi khi so với đại đa số người Việt Nam. Suy nghĩ của những thị dân khá độc lập như ông Thắng, không phải là sự quan tâm của hàng chục triệu người Việt còn lại.

Lớp “tiểu tư sản” độc lập mới xuất hiện không kéo theo được một đám đông nông dân ủng hộ họ, như trong cuộc chiến tranh giành độc lập. Lớp công nhân mới hình thành trong các khu công nghiệp thì không ổn định, mà thật ra, họ chỉ là những nông dân làm thuê trong các nhà máy. Các cuộc biểu tình đòi dân sinh, hay chống Trung Quốc,… thường được phóng đại lên qua lăng kính mạng xã hội. Đã có không ít những người hoạt động phản kháng than phiền rằng, họ thấy cô đơn khi cầm biển biểu tình trên đường phố, giữa ánh mắt bàng quan của dân chúng.

Đứng trước bộ máy đàn áp khổng lồ của Đảng Cộng sản, phong trào phản kháng mang tính “tiểu tư sản” thành thị thất bại, mà thậm chí, nó chưa đủ nhiều để có thể gọi là một phong trào.

Hãy nhìn hai cuộc cách mạng lật đổ thành công chế độ độc tài Cộng sản ở Tiệp Khắc và Ba Lan thì rõ. Ở Tiệp Khắc, giới trí thức đủ đông để hưởng ứng lý tưởng của ông Havel. Ở Ba Lan công nhân đủ đông để ủng hộ Công đoàn Đoàn kết.

Với một chế độ toàn trị ngày càng nhũng lạm, một tầng lớp dân chúng không (hay chưa?) mong muốn thay đổi, những cải cách nhỏ giọt của nhà cầm quyền, và đàn áp những người đối kháng, sẽ đưa nước Việt Nam vào một trạng thái bùng nhùng, không có lối thoát.

Hoàng Anh – Thoibao.de (Tổng hợp)

>>> Thái Văn Đường bị bắt cóc và mối nguy hiểm đối với người Việt Nam tị nạn tại Thái Lan

>>> Cuộc đua giữa Thủ tướng Chính và Tô Lâm, vì “nhát gan” đã làm Tô Lâm chậm tiến

>>> Ai bao che cho những kẻ phản quốc, ăn cắp di sản quốc gia đem bán ngoại bang

>>> Bản chất của Đảng, dùng quyền để tư lợi

Nhà đầu tư nước ngoài e ngại về sự bất ổn chính trị của Việt Nam