Sau khi Thành ủy thành phố Hồ Chí Minh ban hành quy định về việc “mua tin”, với mức không quá 10 triệu đồng/tin từ người dân, để phục vụ công tác phòng, chống tham nhũng, tiêu cực, đồng thời hứa đảm bảo giữ bí mật thông tin, bảo vệ người tố cáo, cung cấp thông tin.
Dư luận xã hội thấy rằng, dân tình nghe qua thì sướng lắm, vì vừa có tiền vừa góp phần chống giặc nội xâm. Nhưng sự sung sướng ấy chả được bao lâu, trên mạng xã hội có nhiều ý kiến cảnh báo rằng, bà con đừng có dại mà tin, rồi làm đơn tố giác, tố cáo. Có khi, kẻ bị tố cáo chưa làm sao, thì người tố cáo đã bị bắt giam hoặc bị tai nạn giao thông bất thường rồi tử vong.
Người ta còn dẫn chứng phát biểu của ông Phạm Trọng Đạt – Cục trưởng Cục Chống tham nhũng, Thanh tra Chính phủ, nói tại Hội nghị chống tham nhũng do Bộ Tư pháp tổ chức ngày 4/3/2016, rằng, “Chống lại họ có khi chúng tôi chết trước!”, kèm theo lời nhắc nhở, “miếng pho mát ngon chỉ có trong chiếc bẫy chuột”. Thậm chí, có ý kiến còn nói toạc móng heo, “Mấy ông bỏ ra 10 triệu tiền thuế của dân để “bẫy” kẻ thù tố cáo mình, thì quá hời, Cộng sản đúng là khôn hết phần của thiên hạ.”
Liệt kê dài dòng như vậy để thấy, đa số người dân Việt Nam, có muốn tin cũng không dám tin vào cái Đảng Cộng sản Việt Nam này – một đảng chuyên nói một đàng, làm một nẻo.
Ngoài mặt thì họ vận động tuyên truyền, kêu gọi nhân dân tham gia phòng chống tham nhũng, làm tai mắt cho Đảng trong công cuộc chống giặc nội xâm… Nhưng sau lưng, họ triệt hạ không thương tiếc những người “dám” tố cáo cũng như chống tham nhũng.
Không chỉ riêng bài học của cựu Đại úy Công an Lê Chí Thành, vì tố cáo Giám thị Trại giam Thủ Đức tham nhũng tiêu cực, hay việc quay clips làm bằng chứng của hành vi tham nhũng của lực lượng cảnh sát giao thông để tố cáo trên mạng xã hội. Kết cục không chỉ bị công an đánh cho thân tàn, ma dại, mà còn bị bị khởi tố bắt giam và bị kết án nhiều năm tù giam với cáo buộc ‘Chống người thi hành công vụ’ và tội ‘Lợi dụng các quyền tự do- dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, cá nhân’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự năm 2015.
Song chuyện của Đại úy Công an Lê Chí Thành là quá nhỏ nhoi, với chuyện của cụ Lê Đình Kình Chủ tịch ở xã Đồng tâm, huyện Mỹ Đức thành phố Hà Nội, một người 84 tuổi đời, 56 tuổi đảng.
Bởi cụ Kình “ngây thơ”, cả tin vào lời kêu gọi của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, để cuối cùng, lực lượng Cảnh sát Cơ động thuộc Bộ Công an, với hàng trăm tay súng, nửa đêm đã tấn công vào thôn Hoành và bắn chết cụ Kình trong phòng ngủ.
Dù rằng, đến trước khi chết, cụ Lê Đình Kình luôn luôn nói rõ, cụ không chống Đảng, không chống nhà nước, chỉ chống bọn tham nhũng, chống lợi ích nhóm theo lời kêu gọi của Tổng Bí thư Trọng.
Vậy mà, lực lượng “công an nhân dân còn Đảng còn mình lại”, lại quyết không tha cho cụ, họ giết cụ bằng một phát súng bắn thẳng vào tim.
Thử hỏi, một nhà nước lại đối xử thô bạo với một thành viên “lão làng” trong chính Đảng cầm quyền của mình, mà không cần tòa án xét xử.
Giáo sư Mạc Văn Trang, người từng có hơn 54 năm tuổi Đảng, và đã quyết định bỏ Đảng, vì mất lòng tin. Giáo sư Mac Văn Trang từng nhận định rằng, “Chưa bao giờ, người ta cảm thấy mất niềm tin vào Đảng Cộng sản Việt Nam như bây giờ, nhất là sau vụ Đồng Tâm, họ đã giết ông cụ [Kình] ấy nên dư luận xã hội người ta bất bình.”
Cho nên đừng hỏi, vì sao đa số người dân Việt Nam không tin vào Đảng Cộng sản Việt Nam.
Vậy mà, báo Quân Đội Nhân Dân số đặc biệt ngày 20/1/2020, đã đăng một bài viết với tựa đề “Đảng khai xuân khải hoàn”. Trong đó, Tổng Bí thư Đảng Cộng sản kiêm Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng đã nói: “… có lẽ hiếm có dân tộc nào trên thế giới, khi nói đến Đảng cầm quyền, nhân dân lại dành cho một sự trân trọng, tự hào, yêu thương như dân tộc Việt Nam đối với Đảng Cộng sản Việt Nam.” Ông Trọng còn nói thêm, đại ý, không có đảng cầm quyền nào trên thế giới được dân tin yêu như Đảng ta.
Đó là nguyên văn lời của ông Nguyễn Phú Trọng, tuyên bố sau ít ngày ông ra lệnh cho công an giết chết cụ Lê Đình Kình, vào ngày 9/1/2020.
Theo Đài Á Châu Tự do, Tiến sĩ Nguyễn Quang A nhận xét về phát biểu “đi trên mây” của ông Trọng, cho biết:
“Tôi nghĩ, đi lang thang trên các xe buýt ở Hà Nội, hay lang thang quán trà, quán nhậu, quán ăn, rồi vểnh tai lên nghe, thì số người dân ghét chế độ này, ghét Đảng Cộng sản Việt Nam của ông Nguyễn Phú Trọng, chắc phải lên đến 70%.”
Khi đó, dư luận đồng tình cho rằng, nhân dân nào mà ủng hộ cho một cái “đảng” giết đồng chí của mình, hả ông Trọng?./.
Trà My – Thoibao.de