Truyền thông Việt Nam đưa tin, Tướng Nguyễn Chí Vịnh qua đời vào lúc 4h sáng ngày 14/9/2023. Cùng với đó là câu hỏi,“Vì sao Tướng Vịnh đang khỏe mạnh thế mà ra đi, đột ngột quá”, do những người không hiểu chuyện thắc mắc.
Thực ra, trước đó, nguồn tin từ gia đình Tướng Vịnh cho biết, Tướng Nguyễn Chí Vịnh bị mắc ung thư vòm họng cả chục năm nay rồi. Đến nay, khối u đã di căn vào gan. Đợt điều trị vừa qua, bệnh trở nặng rất nhanh, và tới mức, truyền thuốc không nhận nữa. Cũng tin từ gia đình cho biết, Tướng Vịnh mất vào lúc hơn 2h sáng 14/9, nhưng do đi xem giờ để phát tang, nên gia đình thông báo ông qua đời lúc 4 giờ sáng.
Trước đó, tối ngày 12/9, trên trang Facebook cá nhân của bà Hồ Thu Hồng (tức Hồng Beo), cựu Tổng Biên tập báo Thể Thao TP.HCM, người được cho là người tình của Thượng tướng, cựu Thứ trưởng Bộ Công an Nguyễn Văn Hưởng, viết vẻn vẹn mấy chữ: “Không hiểu lúc này Tượng đang nói gì với mấy người ở thế giới bên kia nhỉ?” Sau đó, status này đã biến mất, không hiểu vì lý do gì.
Lâu nay, dư luận xã hội ở Việt Nam, đa số không ưa Tướng Vịnh. Bởi có lẽ, trước đây, nhiều người biết lơ mơ về những trò bẩn của Cục 2 – tiền thân của Tổng cục 2. Người ta ác cảm với cái nơi đã tạo ra vụ án Năm Châu, Sáu Sứ, nhằm tìm cách hạ bệ Tướng Võ Nguyên Giáp. Rồi có những đồn đoán cho rằng, Tướng Vịnh thân Tàu, thậm chí là tay sai của Bắc Kinh v.v…
Song, nếu những ai đọc cuốn “Người Thầy” của Tướng Nguyễn Chí Vịnh, viết về Tướng tình báo Ba Quốc, ông thầy kèm cặp và đào tạo ra Nguyễn Chí Vịnh thời ở Campuchia, thì sẽ biết được nhiều điều. Cụ thể, lãnh đạo Cục 2, khi hai ông Tư Văn và Vũ Chính từ Campuchia trở về tiếp quản, với tư cách là Cục trưởng, Cục phó của Cục 2, Cục Tình báo Bộ Quốc phòng, đã có ý định đưa Nguyễn Chí Vịnh về lãnh đạo Cục sau này.
Trong cuốn “Người Thầy”, có những cuộc đối thoại giữa ông Ba Quốc và Nguyễn Chí Vịnh, về những khó khăn của Tổng cục 2 thời ông Vịnh làm Tổng cục phó, rồi sau đó là Tổng cục trưởng. Tướng Nguyễn Chí Vịnh tiết lộ, tháng 9/1999, theo quy hoạch, đáng lẽ ông phải được đề bạt thẳng lên chức Tổng cục trưởng Tổng cục 2, nhưng với lý do “nội bộ lãnh đạo không ổn”, ông chỉ được đề bạt chức Tổng cục phó. Ở thời điểm đó, Nguyễn Chí Vịnh thừa nhận, “… tôi lúc ấy chỉ nghĩ vài tháng hoặc dài lắm 1-2 năm sóng gió sẽ qua. Nhưng ông Ba Quốc đã nói đúng, phải mất 5-6 năm sau sóng gió mới thực sự lắng xuống đối với cả đơn vị và cá nhân tôi”.
Tiểu sử của Nguyễn Chí Vịnh ghi cụ thể: Năm 1999, Nguyễn Chí Vịnh giữ chức vụ Phó Tổng cục trưởng Tổng cục Tình báo Bộ Quốc phòng, với quân hàm Thiếu tướng. Một năm sau, Tướng Vịnh được bổ nhiệm giữ chức vụ Tổng cục trưởng. Bốn năm sau, tháng 12/2004 ông được thăng quân hàm Trung tướng.
Một nguồn tin khả tín từ Hà Nội cho biết, trong nội bộ lãnh đạo cao cấp khi ấy, không chỉ riêng lãnh đạo Bộ Quốc phòng, mà còn nhiều lãnh đạo Bộ Chính trị, không muốn ông Nguyễn Chí Vịnh làm Tổng Cục trưởng Tổng cục 2. Thậm chí, nhiều người phản đối quyết liệt việc đề bạt Tướng Vịnh làm Thứ trưởng Bộ Quốc phòng. Và thế lực chống Lê Đức Anh – người là bệ đỡ cho Tướng Vịnh – muốn sử dụng chức Thứ trưởng Bộ Quốc phòng để làm mồi nhử, để bẫy Tướng Vịnh ra khỏi ghế Tổng Cục trưởng Tổng cục 2. Vì một khi Tướng Vịnh còn ngồi ghế này, thì không ít lãnh đạo còn mất ăn, mất ngủ.
Đó là lý do vì sao, vào tháng 3/2009, Tướng Vịnh được bổ nhiệm giữ chức Thứ trưởng Bộ Quốc phòng kiêm Tổng cục trưởng Tổng cục Tình báo Quốc phòng. Sáu tháng sau, tháng 8/2009, Tướng Vịnh thôi kiêm nhiệm chức vụ Tổng cục trưởng Tổng cục 2.
Lâu nay, Tướng Vịnh thường thể hiện sự lập lờ, không dứt khoát trong lập trường chính trị, đặc biệt trong công tác đối ngoại, ví dụ quan điểm về cuộc chiến giữa Nga và Ukraine, kể cả lập trường với Trung Quốc và hồ sơ Biển Đông. Chính sự không dứt khoát đó đã khiến người ta e dè, và Tướng Vịnh đã tự tạo ra kẻ thù cho mình, mọi nơi mọi lúc.
Trong một thời gian dài, Lê Đức Anh đã đưa Tổng cục 2 trở thành vùng cấm bất khả xâm phạm, rồi bàn giao cho Nguyễn Chí Vịnh quản lý. Song, Nguyễn Chí Vịnh chỉ coi Tổng cục 2 như một công cụ và là một bàn đạp cho các tham vọng chính trị của cá nhân mà thôi.
Lẽ ra, Nguyễn Chí Vịnh vẫn có cơ hội, để vừa trụ lại ở Tổng cục 2, mà vẫn đạt được những vị trí và thăng tiến tốt hơn như mong muốn. Giá như Tướng Vịnh ủng hộ cho Ba Dũng giành thắng lợi tại Đại hội 12 năm 2016, trước trước đối thủ Nguyễn Phú Trọng, thì làm gì có cớ sự như ngày hôm nay.
Chẳng qua, do Tướng Vịnh vừa thiếu quyết đoán, lại vừa quá tin người. Trong khi Nguyễn Phú Trọng lại sử dụng rất nhiều các “âm binh” có vấn đề với Tướng Vịnh, mà lũ âm binh đó lại xúi Tổng Trọng loại bỏ Nguyễn Chí Vịnh. Và họ đã thành công.
Tóm lại, mệnh hệ của Tướng Vịnh như ngày hôm nay, cũng là theo quy luật “gieo gió gặp bão”, hoàn toàn do Tướng Vịnh gây ra, để rồi tự bản thân chuốc lấy./.
Trà My – Thoibao.de