Cứ như “Bác” dạy thì Đảng… “liệt” rồi!

Ngày 2/2, RFA Tiếng Việt có bài bình luận của blogger Đồng Phụng Việt “Cứ như “Bác” dạy thì Đảng… liệt rồi!”

Tác giả nhận xét, Đảng Cộng sản Việt Nam đang kỷ niệm 94 năm ngày thành lập (3/2/1930 – 3/2/2024). Theo thông lệ, toàn Đảng đồng thanh tụng ca truyền thống, công lao và sự ưu việt của họ.

Tác giả dẫn lời bà Vũ Thị Kim Yến – Phòng Sưu tầm, Kiểm kê, Tư liệu, thuộc Khu di tích Chủ tịch Hồ Chí Minh tại Phủ Chủ tịch – được VietNamNet đăng tải, khẳng định: “Sức mạnh vô địch của Đảng là ở tinh thần kỷ luật tự giác”. Đó là lời “Bác” dạy.

Tác giả cho rằng, cứ nhìn vào thực tế hoạt động của Đảng trong vài thập niên gần đây, tự nhiên sẽ thấy, dù không ngừng “học tập và làm theo” đủ thứ, như “tư tưởng, đạo đức, tác phong” của “Bác”, nhưng Đảng của bà Yến vẫn bị nhiễm độc toàn thân, và kết quả, phiên họp bất thường do Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa 13 vừa tổ chức hôm 31/1, chính là ví dụ mới nhất về tình trạng vô phương cứu vãn. Cứ căn cứ vào lời “Bác” dạy, thì sức mạnh của Đảng không chỉ suy giảm mà đã… toàn thân bất toại!

Tác giả dẫn chứng, Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa 13 đã loại trừ tổng cộng 16 đồng chí, mà trước đó, Đảng từng khẳng định, là “tinh hoa” của cả Đảng lẫn của dân tộc, và đã được lựa chọn, cân nhắc kỹ càng.

Những người này, gồm 3 uỷ viên Bộ Chính trị và 13 uỷ viên Trung ương Đảng, đã được Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa 13 tín nhiệm bầu vào… rồi cũng đã được… nhất trí để loại trừ.

Tác giả lưu ý, ngoài 5 phiên họp bất thường mà mục đích chỉ là tụ tập để… nhất trí loại bỏ, còn 4/8 phiên họp chính thức cũng có tiết mục nhất trí loại bỏ một số thành viên chính thức đang tại nhiệm. Như vậy, có tới 9/13 dịp tụ tập của Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa 13, là để loại bỏ… “tinh hoa”!

Tác giả bình luận, khoan bàn đến các sai phạm, chỉ xem cách Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa 13 loại bỏ ông Trần Tuấn Anh và ông Phan Việt Cường, qua phiên họp bất thường mới đây, ắt sẽ thấy, dù vẫn bi bô về “học tập và làm theo” mọi thứ từ “Bác”, nhưng xét cho đến cùng, “Bác” cũng chỉ được Đảng dùng như pháp sư dùng “bùa”.

Nếu Đảng chấp nhận cho ông Trần Tuấn Anh và ông Phan Việt Cường “thôi giữ các chức vụ được phân công, nghỉ công tác và nghỉ hưu”, thì chẳng khác nào công nhận, các thành viên trong Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa 13, từ Tổng Bí thư trở xuống, thua xa hai ông này trong việc  “học tập và làm theo” mọi thứ từ “Bác”. Tại sao chỉ có hai ông này tự giác nhận “trách nhiệm chính trị của người đứng đầu khi để xảy ra nhiều vi phạm”, và tự xử bằng cách xin từ bỏ các chức vụ, nghỉ hẳn, còn Tổng Bí thư và toàn bộ những thành viên còn lại trong Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa 13 vẫn bình chân như vại?

Tác giả thắc mắc, chẳng lẽ, từ Tổng Bí thư trở xuống, không có bất kỳ ai phải chịu trách nhiệm, khi lựa chọn, sắp đặt, rồi xử lý kỷ luật 16 uỷ viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng, trong đó có ba uỷ viên Bộ Chính trị?

Theo tác giả, khi toàn bộ thành viên của Ban Chấp hành Trung ương Đảng nhất trí cho  ông Trần Tuấn Anh và ông Phan Việt Cường “thôi giữ chức”, với lý do như đã công bố, thì có khác gì xác định hai ông này tử tế hơn, xứng đáng hơn ông Nguyễn Phú Trọng và các ông khác. Bởi chỉ có hai ông này mới nghiêm chỉnh “học và làm theo” mọi thứ từ “Bác”, biết nhận “trách nhiệm chính trị của người đứng đầu”?

Vẫn theo tác giả, dẫn ý “Bác”, xác định “trái phép, cậy thế, hủ hóa, tư túng, chia rẽ, kiêu ngạo” là “vi trùng rất độc”, chính là minh định rằng, Đảng đã nhiễm trùng từ đầu trở xuống!

Tương tự, dùng những ý của “Bác” như, “sức mạnh vô địch của Đảng là ở tinh thần kỷ luật tự giác, ý thức tổ chức nghiêm chỉnh của cán bộ và đảng viên”, để ca tụng việc xử lý kỷ luật, thì chẳng khác gì xỏ xiên, Đảng đã… liệt rồi!

 

Quang Minh – thoibao.de

3.2.2024