Nhà nước mua tin tố cáo tham nhũng: Vì sao người dân không tin và sợ bị trả thù?

Công cuộc chống tham nhũng của Tổng Trọng đã thất bại hoàn toàn, càng chống thì tham nhũng ngày càng tăng. Các cơ quan chức năng khởi tố, bắt giam mãi, mà quan tham vẫn không giảm.

Trước thực trạng như vừa kể, báo Tiền Phong ngày 19/6 đưa tin, với tiêu đề “Đề xuất mua tin phòng chống tham nhũng, tối đa 50 triệu đồng/tin”. Bản tin cho biết, tại Dự thảo Thông tư quy định việc quản lý, sử dụng kinh phí, phục vụ hoạt động của Ban Chỉ đạo phòng, chống tham nhũng, tiêu cực các cấp, Bộ Tài chính đề xuất, kinh phí mua tin phòng chống tham nhũng tối đa 50 triệu đồng/tin.

Theo đó, tin được mua, yêu cầu nguồn cung cấp phải đảm bảo độ chính xác, tin cậy, và có đủ chứng cứ để kiểm tra, xác minh. Tùy theo  nội dung, tính chất của tin được cung cấp, Ban Chỉ đạo Trung ương sẽ quyết định mức chi với từng trường hợp cụ thể, và việc quản lý, sử dụng kinh phí mua tin được thực hiện theo chế độ mật.

Trên mạng xã hội, nhiều ý kiến cho rằng, đây là đề tài không mới. Trước đây, một số địa phương đã có quy định mức chi cho tin báo tham nhũng, cụ thể như: Thành phố Hồ Chí Minh với mức chi tối đa 10 triệu đồng/tin; tỉnh Yên Bái cũng đã treo giải từ 500.000 đến 10 triệu đồng/tin, nếu được sử dụng. Đó là chưa kể tới Chỉ thị 27 của Ban Bí thư và Kết luận số 12 của Bộ Chính trị, cũng đều khuyến khích người dân tố cáo, kèm theo cam kết sẽ bảo vệ sự an toàn cho người tố cáo.

Nhưng, một số đông các ý kiến đã bày tỏ sự hoài nghi về chủ trương này, khi phân vân, “chính quyền mua mua tin để chống tham nhũng, hay tìm cách giăng bẫy với người tố cáo?”.

Số đông các ý kiến vẫn cho rằng, người dân sẽ không dám tố cáo vì sợ bị trả thù. Với lý do, tham nhũng ở Việt Nam đã mang tính hệ thống, có sự liên kết giữa các nhóm lợi ích, thì lấy gì để đảm bảo rằng, trong nội bộ của cơ quan phòng, chống tham nhũng tiêu cực, không có tay trong của các lãnh đạo tham nhũng? Do vậy, khi người tố cáo bán tin, chẳng khác nào, họ tự rước họa cho bản thân.

Nói về cơ chế bảo vệ người tố cáo tham nhũng ở Việt Nam hiện nay, Luật sư Trần Quốc Thuận, nguyên Phó Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội, cho biết:

“Ở Việt Nam, chuyện gì cũng có luật cả. Chuyện khuyến khích nhân dân tố cáo tiêu cực, tham nhũng, không chỉ có văn bản quy định, mà ngay cả những đồng chí lãnh đạo Đảng, Nhà nước cũng hô hào. Luật cũng quy định người tố cáo được bảo vệ, nhưng vấn đề là cơ chế để bảo vệ như thế nào thì chưa được cụ thể lắm.”

Thực tế đã cho thấy, pháp luật ở Việt Nam không được coi trọng và thượng tôn. Vì thế, dù chính quyền tuyên truyền, hứa hẹn sẽ bảo vệ người tố cáo, nhưng không ít người vì tố cáo tham nhũng, sau đó đã bị trù dập hay trả thù.

Mà bằng chứng rõ ràng nhất, đó là vụ việc của cựu Đại úy Công an Lê Chí Thành, vì tố cáo tham nhũng tiêu cực của Giám thị trại giam Thủ Đức, nơi ông Thành công tác, cũng như tố cáo hành vi tham nhũng của lực lượng cảnh sát giao thông, mà ông Thành đã bị trù dập, rồi trả thù dẫn đến phải đi tù.

Cụ thể, ông Lê Chí Thành bị khởi tố, bắt giam, sau đó bị tuyên 2 bản án, tổng cộng 5 năm tù, với các cáo buộc “Chống người thi hành công vụ”, và “Lợi dụng các quyền tự do dân chủ, xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, cá nhân”, theo Điều 331 Bộ luật Hình sự 2015.

Trong quá khứ, cố Tổng thống Việt Nam Cộng hòa Nguyễn Văn Thiệu từng có một câu nói nổi tiếng, “Đừng nghe những gì Cộng sản nói, hãy nhìn những gì Cộng sản làm”, và điều này đã trở thành một chân lý tuyệt đối./.

 

Trà My – Thoibao.de