Ngày 3/8, RFA Tiếng Việt đăng bài bình luận của blogger Trần Hiếu Chân, với tựa đề “Trung ương họp bất thường: Tân Tổng Bí thư Tô Lâm có chia sẻ quyền bính?”.
Tác giả đánh giá, Hội nghị Trung ương bất thường ngày 3/8, nhưng Ban Tuyên giáo lại muốn người dân xem là bình thường. Dù trước đó không có bất cứ một dòng thông báo nào trên các phương tiện truyền thông “lề phải”, như đối với các cuộc họp Trung ương trước đây, kể cả đối với những phiên bất thường.
Theo tác giả, ngay cả địa điểm của cuộc Hội nghị này cũng bao phủ một không khí bí mật. Tại sao lại kéo nhau về Hội trường Bộ Quốc phòng để bàn luận, trong suốt trong một ngày, nội bất xuất, ngoại bất nhập. Dường như, Cục 2 Bộ Quốc phòng chịu trách nhiệm an ninh, thì tốt hơn những nơi vẫn thường họp. Nhưng cũng có thuyết âm mưu rằng, cứ như là, Trung ương sợ có lực lượng nào đó làm phản?
Tác giả nhận xét, Trung ương họp ngày 3/8, nhằm vào 29/6 Âm lịch, là ngày Minh đường hoàng đạo – là ngày rọi sáng con đường thành công, may mắn. Nếu để qua tháng Bảy là tháng cô hồn, không tốt, theo quan niệm phương Đông. Tuy nhiên, theo quan điểm Mật tông, tháng Bảy lại mang ý nghĩa thiêng liêng, phấn đấu và hướng thiện.
Tác giả lạm bàn về vấn đề này, để nhắc nhở các chuyên gia tâm linh cho Đảng, một thực tế là trên đời là – người tính không bằng trời tính.
Tác giả trích bản tin ngày 3/8 của Thông tấn xã Việt Nam: “căn cứ các quy định của Đảng, trên cơ sở giới thiệu của Bộ Chính trị, Trung ương đã nêu cao tinh thần trách nhiệm… thảo luận dân chủ, suy tôn, thống nhất rất cao, với số phiếu tuyệt đối 100%, bầu đồng chí Tô Lâm… giữ chức Tổng Bí thư”.
Tác giả cho rằng, việc “thống nhất rất cao, với số phiếu tuyệt đối 100%”, khiến chúng ta nhớ đến phát ngôn nổi tiếng của “Nguyên soái” Joseph Stalin, đại ý rằng, “vấn đề không phải là những người đi bầu, vấn đề là ai đếm phiếu”.
Còn cái vế “Trung ương đã “suy tôn” đồng chí tân Tổng Bí thư”, thì phần lớn độc giả đều đại xá mà cho rằng, đây là “lỗi của cậu Thư ký” không sành tiếng Việt. Bởi vì, trong tiếng Việt, hai chữ “suy tôn” chỉ được dùng trong văn cảnh: “suy tôn một đấng minh quân” hoặc “suy tôn vị Cha già dân tộc”.
Tác giả nhận định, nghe qua bài diễn văn của Thủ tướng Chính, rồi nghe tiếp lời tuyện thệ long trọng và nội dung họp báo của tân Tổng Bí thư, khiến độc giả liên tưởng tới câu chuyện về những năm tháng Lenin bị đột quỵ, bị bạo bệnh kéo dài, và đoạn kết, sau khi Lenin mất, quyền thao túng Đảng Cộng sản Liên Xô thuộc về Stalin, một kẻ quyết đoán, thô thiển, ác độc và không khoan nhượng với ai chống đối ông, bị ông liệt vào hàng kẻ thù.
Tác giả dẫn bài của Blogger Hoàng Trường trên VOA Tiếng Việt, cho biết, trước Hội nghị Trung ương nói trên, ngày 2/8, Bộ Chính trị cũng đã nhóm họp, để quyết định nhân sự giới thiệu cho Ban Chấp hành Trung ương bỏ phiếu vào ngày hôm sau. Theo thông tin rò rỉ, cũng có ý kiến muốn “gộp” 2 ghế trong “Bộ tứ” truyền thống của Việt Nam, là Tổng Bí thư và Chủ tịch nước vào làm một. Tuy nhiên, 13/14 uỷ viên Bộ Chính trị vẫn giữ ý kiến cần phải tách 2 trung tâm quyền lực, chứ không nên “nhất thể hóa”.
Vấn đề ở đây là duy trì được một cơ chế, để lợi ích các bên đều được đảm bảo, rủi ro và trách nhiệm thì chia đều. Nói theo khoa học chính trị, là thiết lập một trạng thái “cân bằng quyền lực” trong nội bộ Đảng và chính quyền, không khuynh loát nhau, mà cùng nhau “tồn tại trong hòa bình”, để quản trị đất nước.
Vẫn theo tác giả, sau Hội nghị Trung ương, lương dân cả nước hy vọng, ngôi cửu trùng từ nay đã vững, Tô Đại tướng có thể yên tâm tương nhượng, chuyển giao cương vị mang tính lễ nghi cho phe quân đội là Đại tướng Lương Cường, người hiện vẫn đang giữ chức Thường trực Ban Bí thư.
Hoàng Anh – thoibao.de